Trong giới sưu tầm mô hình xe Hot Wheels, chắc hẳn nhiều người đều biết đến cái tên Phạm Văn Duy. Bước chân vào căn hộ của anh, điều đầu tiên gây ấn tượng là hàng trăm chiếc xe mô hình rải rác quanh nhà. Từ chiếc tủ kính đồ sộ chiếm nguyên một bức tường trong phòng khách cho tới trên bàn bếp, đâu đâu cũng có sự hiện diện của những chiếc xe thu nhỏ.
Giống như nhiều bé trai khác, từ những ngày còn ấu thơ, mình đã có những mẫu xe mô hình đồ chơi làm bạn rồi. Những ngày được theo bố mẹ vào trong Nam công tác khi mới 4, 5 tuổi, mình đã được mua cho rất nhiều xe đồ chơi. Thời đó, khi đất nước mới bước sang thời kỳ đổi mới, những mẫu xe mô hình chỉ phổ biến trong miền Nam thôi. Đối với mình, đây là những món đồ chơi yêu thích và rất đáng quý. Nhưng đối với một đứa trẻ, đồ chơi vẫn chỉ là đồ chơi, sau này khi lớn lên, nhiều món đã bị thất lạc, hỏng hóc hoặc đơn giản là mình không chơi nữa và đem cho.
Tuy vậy, niềm đam mê dành cho xe cộ của mình vẫn không nguôi ngoai, nhất là sau khi mình theo học ngành kỹ sư. Vốn theo học ngành nghề liên quan nhiều đến kỹ thuật, cơ khí, không khó hiểu khi niềm đam mê này lớn dần từng ngày. Khi đã lớn, mình vẫn luôn cập nhật tin tức về xe và đặc biệt thích sưu tập tạp chí xe cộ, thậm chí mỗi tuần mua tận 2-3 cuốn chất đầy phòng. Về sau, có điều kiện, mình quay lại như còn bé, mua mô hình, vừa để bày, vừa để chơi mỗi khi rảnh.
Hồi 2007, trong một lần đi tìm mua xe điều khiển từ xa, mình đã bị hớp hồn bởi chiếc Hot Wheels Shelby Cobra màu lính. Lần đầu tiên, mình thấy nó hay hay, một mẫu xe cơ bắp huyền thoại nhưng nhỏ bé vừa tay mà vẫn được làm rất chi tiết. Thời đó, mỗi chiếc Hot Wheels chỉ có giá 39.000 đồng, cái giá quá rẻ cho một món đồ chơi chất lượng. Không nghĩ ngợi nhiều, ngay lập tức mình mua chiếc xe này và từ đó, chính thức chìm sâu vào thú chơi 1:64.
Sau 14 năm gắn bó, số lượng xe của mình đã lên đến hàng nghìn. Đỉnh điểm, đã từng có thời mình sở hữu xấp xỉ 2.000 chiếc xe khác nhau. Nhưng qua thời gian, mình có mua bán, trao đổi với những người chơi khác, cho tặng những mẫu xe trùng, không chơi nên số lượng xe có giảm bớt. Đã từ lâu mình không còn đếm số lượng xe nữa, nhưng ước chừng hiện tại mình đang có 1.500 chiếc xe trong bộ sưu tầm.
Hàng tháng, bộ sưu tập của mình thường hay được bổ sung thêm về số lượng cũng như chất lượng. Ngày nay, mình mua ít rồi rồi chứ ngày xưa mình mua cũng ác lắm. Có những ngày, mình lượn lờ các cửa hàng bán mô hình. Buổi sáng mình qua, bốc trong kệ khoảng 4-5 mẫu xe mình thấy thích rồi chọn cho mình 2-3 chiếc ưng ý nhất. Xong đến trưa rảnh, mình quay lại, tiếp tục nhặt thêm những mẫu xe sáng mình để lại. Một ngày có khi mình lượn tới lượn lui một cửa hàng đến 3-4 lần. Nhiều nhân viên còn quen mặt mình luôn.
Xe mình mua về, việc đầu tiên mình làm là bóc khỏi vỏ, thử lăn bánh. Sau đó, mình trưng bày xe vào các tủ gỗ lớn quanh nhà và chia gian ra theo từng thể loại. Ví dụ như gian tủ phòng khách là nơi mình tập trung cho các dòng xe thể thao Châu Âu như Lamborghini, Ferrari, Aston Martin và một số xe Mỹ. Tủ kệ TV dành 1 gian cho Porsche. Phòng ngủ của mình là nơi tụ họp những chiếc xe Nhật Bản. Việc sắp xếp như thế này giúp mình trưng bày một lượng lớn xe theo chủ đề, dễ dàng hơn trong việc tìm kiếm. Nhiều mẫu xe ít chơi hoặc không có chỗ trưng thì được cất vào thùng và để trong kho. Cứ như vậy, dần dần, ngóc ngách nào trong nhà mình đều có sự hiện diện của xe mô hình.
Ban đầu, vợ mình cũng có khó chịu với việc bộ sưu tập của mình chiếm một diện tích tương đối trong nhà. Nhưng rồi, cô ấy dần nhận thấy đây không chỉ là những thứ đồ chơi con trai thông thường, mà là một trong những cách để mình thư giãn sau những giờ làm việc hành chính căng thẳng của mình. Có người thích rượu bia, cờ bạc, còn mình thì chỉ thích ngồi chơi mấy thứ mô hình “lành mạnh” này cũng khiến vợ thấy an tâm hơn *cười*.
Hơn nghìn mẫu xe khác nhau, nhưng trong bộ sưu tập, vẫn có những chiếc xe nổi bật và gắn bó mật thiết với mình. Đây không chỉ là những mẫu xe hiếm mà mình phải bỏ công sức để săn tìm mà còn là những chiếc xe đánh dấu những mốc son đáng nhớ trong con đường theo đuổi đam mê mô hình. Có những mẫu xe hiện được định mức là quý hiếm, có người đã đề nghị trả hàng triệu cho mỗi chiếc nhưng mình không bán vì giá trị tinh thần của chúng đối với mình lớn hơn rất nhiều số tiền mình có thể nhận được.
Nhiều người không sưu tầm xe mà còn sử dụng chúng như phương tiện để thể hiện sự khéo tay sáng tạo, custom (“độ” lại) theo sở thích. Mình cũng từng custom nhiều chiếc xe trong bộ sưu tập của mình, đơn giản nhất thì thay bánh, xịn hơn thì làm lại cả xe.
Mẫu Aston Martin V8 của Hot Wheels là một trong những chiếc xe đầu tiên được chính mình độ lại theo phong cách xe đua. Thuở trước, anh em hay đua với nhau trên bộ đường đua Hot Wheels, người thắng ăn xe người thua. Đây là mẫu xe “bất khả chiến bại” của mình khi đã chiến thắng trong nhiều cuộc đua. Có một chiếc Aston Martin khác cũng đáng quý đối với mình khi nó là mẫu kỉ niệm 1 năm thành lập CLB Hot Wheels Việt Nam. Đi cùng nó còn có chiếc áo thành viên của CLB nữa.
Trong quá trình chơi mô hình, khó khăn lớn nhất đối với mình có lẽ là phải kiên trì. Có những mẫu xe hot, hiếm khá khó để mua được. Đôi khi, mua được mẫu xe nhưng mình cũng chưa thể sở hữu ngay, mà còn phải đợi hàng tháng để vận chuyển về nữa. Hiện nay đã có nhiều người bán hơn, cách thức mua hàng cũng dần trở nên đơn giản nên việc sưu tầm có phần dễ thở hơn.
Việc vệ sinh tủ xe cũng là một thử thách khó nhằn mỗi khi gia đình tổng vệ sinh. Một trong những kỉ niệm mình nhớ nhất khi sưu tầm đó là khoảng thời gian mình chuyển nhà. Khi đó, mình đã phải nhờ anh em đến trợ giúp, đóng gói vào thùng để mang đi nữa. Xe nhỏ là vậy thôi nhưng cũng tiêu tốn mất của anh em mình nguyên 1 ngày bọc nilon, sắp xếp vào thùng.
Cũng không hẳn đâu. Theo thời gian, cộng đồng chơi xe mô hình Việt Nam nói chung và CLB Hot Wheels Việt Nam nói riêng lớn dần lên với người chơi thuộc nhiều lứa tuổi. Thậm chí, có nhiều người đã có F2, khi con cái họ cũng nối bước chơi Hot Wheels. Có một người anh trong TP. Hồ Chí Minh có người con chia sẻ cùng đam mê, hiện đã học Đại học.
Còn mình, trải qua 14 năm, những chiếc mô hình bé nhỏ đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống. Bộ sưu tập mô hình giống như là “man cave” riêng của mình vậy, đây là nơi mình có thể tìm đến sau những giờ làm việc căng thẳng, thả hồn vào thế giới thu nhỏ của riêng mình. Nó giúp mình quên đi những muộn phiền đời sống khi trong giây phút, mình như được trở lại làm một chú bé với tình yêu vô bờ bến dành cho xe cộ. Có một điều chắc chắn rằng, trong tương lai, mình sẽ còn tiếp tục bổ sung cho bộ sưu tập của mình thêm phong phú và đa dạng và con đường theo đuổi đam mê này của mình sẽ không dừng lại sớm đâu *cười*.